Hơn 40 Blog. Hơn 300 Nhà thơ nổi tiếng Thế giới và những Lời chúc – Giai thoại – Chuyện tình hay nh

Thứ Ba, 21 tháng 2, 2017

THỔ NHĨ KỲ - Karacaoğlan

Karacaoğlan (1606 – 1679) – nhà thơ dân gian Thổ Nhĩ Kỳ. Thơ ông là bức tranh sống động về thiên nhiên và cuộc sống của cư dân vùng Anatolia.      

Tiểu sử:
Có rất ít tư liệu về cuộc đời của Karacaoğlan. Một số nhà nghiên cứu cho rằng ông sinh ở vùng núi Kozan trong một ngôi làng có tên là Varsak. Một số khác cho rằng ông sinh ở ngôi làng Karacaoğlan, nay gọi là Osmaniye. Các bộ lạc Barak và Çavuşlu thì khẳng định rằng ông là đồng hương của họ. Tuy nhiên số đông vẫn cho rằng ông sinh ở Çukurova, miền nam Anatolia. Karacaoğlan là bút danh, tên thật của ông được cho là Simayil, Halil hoặc Hasan. Theo nhà sử học Hodja Hamdi Efendi thì ông là một đứa trẻ mồ côi rời bỏ quê hương từ rất sớm. Ông sống chủ yếu ở Çukurova, Maras, và Gaziantep, mặc dù các nhà sử học cho rằng ông mất ở vùng đất mà ngày nay gọi là Mersin.

Ông sống vào thời khủng hoảng chính trị và kinh tế của Đế quốc Ottoman. Các chủ đề chính trong thơ ông là thiên nhiên, tình yêu, nỗi nhớ nhà và cái chết. Trái ngược với thơ ca cung đình, ngôn ngữ trong thơ của Karacaoğlan dân dã, không trau chuốt nhưng dễ nhớ, dễ thuộc. Tình yêu dành cho phái đẹp chiếm một mảng lớn trong toàn bộ thơ của Karacaoğlan. Ông làm thơ theo các thể kosma, turku, mani, varsagi, ücleme, destan, güzelleme và kocaklama. Khoảng 500 bài thơ của ông được lưu truyền đến tận ngày nay.



Một số bài thơ

1
Hãy giữ anh bằng tình yêu của em
Đừng để xa rời quê hương yêu mến
Hãy đưa anh vào dáng em hãy bện
Để muôn đời anh được ở bên em.

Em hãy cản trở con đường của anh
Đừng cho nó dẫn anh về cái chết
Đưa anh vào mái tóc em, hãy buộc
Để anh trở thành một sợi chỉ vàng.

Bện vào tóc, anh sẽ rất vui mừng
Hương thơm ngát sẽ làm anh choáng váng
Và anh sẽ quay trở lại con đường
Trước mặt anh có em làm vật cản.

Dù em không yêu, anh vẫn vui thay
Anh vẫn của em đến ngày tận số
Chỉ im lặng nghe lời tên nô lệ
Cho dù anh không xứng với điều này.


2
Giá mà anh trở thành làn khói xanh
Thành bông hoa cho em thò tay bẻ
Giá mà anh trở thành chiếc khăn lanh
Để cho em đem quấn vòng quanh cổ.

Để bên em suốt ngày anh được ở
Anh sẽ trở thành chiếc vòng đeo tay
Thành giọt thuốc nằm trong bình nhỏ
Để cho em đi kiếm suốt ngày.

Anh đang sống bằng ước mơ dịu êm
Sẽ được trở thành một tên nô lệ
Hay trở thành đồ trang phục của em
Hay trở thành cái chăn trên giường ngủ.



3
Tại vì sao em không đến với anh
Hãy đến đây cho anh làm nô lệ.
Trên mặt anh giọt nước mắt long lanh
Em hãy đến lấy khăn chùi giọt lệ.

Nhưng em không muốn nghe lời của anh
Áo quần em, lụa và nhung em mặc
Tình của anh vật cản không qua được
Trời không xe duyên hai đứa chúng mình.

Con đường anh chạy từ trên đồi cao
Dốc dựng đứng, còn bây giờ thoai thoải
Em nói với anh những lời cay đắng vậy
Và những lời em đâu phải tình yêu.

Anh không biết làm sao anh thắng nổi
Những đam mê và dục vọng của mình.
Thành người khổ hạnh mặc áo quần rách rưới
Anh sẽ vui lòng từ giã với em.

  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét